Mình là gì của nhau………….?

Ê mày!!!

Thế đấy! lớn như hai con tịnh rồi mà vẫn vậy, vẫn tao-mày và cãi nhau cả ngày được. 4 năm từ ngày bắt đầu,lâu quá nhỉ? Một mối quan hệ mà cả người trong lẫn ngoài cuộc không thể xác định được một cái tên cho nó. Khó nhỉ? Tao đau đầu lắm vì một đứa Kim Ngưu nhưng cứng đầu hơn loại bò ngang như tao, thực tao hết cách vs mày rồi! Có lẽ tao ích kỷ quá khi muốn mày đừng để tao biết cái tình cảm của mày dành cho tao và để giờ đây chúng ta có thể khoác vai bá cổ nhau như hai thằng bạn…nhỉ? Nhưng không thể như thế được nhỉ? Đúng không? Mệt lắm phải không? Nhưng, tao còn dương vô cùng nhỏ nhen khi tao không đến với m mà lại không muốn m đến với người khác. T vẫn muốn m ở bên cạnh t như vậy. Ích kỷ quá nhỉ? Nhớ lại chuyện buồn tý! Mùa hè hai năm trước đúng không nhỉ, có lẽ đó là khoảng thời gian t đã buồn và khóc rất nhiều. T không thể diễn tả đc cảm giác khi thấy m inrelationship với một em xinh tươi nào đó và phũ phàng vs t như chưa từng có trong lịch sử của chúng ta. Chối nhỉ? Rồi giữa t và m dần có một khoảng cách mà khoảng cách vô hình chết tiệt ấy đã giúp chúng ta trở thành người lạ đã từng quen. Chẳng biết vì đâu mà khiến cả hai phải khóc. Có phải lúc đó m cũng khóc đúng không? T biết là có mà. Nhưng mọi chuyện cũng đã qua lâu rồi, t biết m không có tình cảm vs em đó. M chỉ coi em đó như người lấp chỗ trống khi m đã quả nản và muốn buông xuôi vì t. Lại là vì t nhỉ? t biết m chỉ có mình t.nhỉ? Thôi. chuyện cũ nhắc đến đây thôi không “ký ức lại ùa về trong em mất” hihi

T thấy có lỗi vs m nhiều thật nhiều lắm….. thật đấy. Tại sao t lại có thể vô tâm, trơ và bơ tất cả một cách hồn nhiên như vậy nhỉ? T luôn luôn nhận tất cả từ m, từ nhưng lời chia sẻ, quan tâm động viên, chúc ngủ ngon, những món quà đến những gì m nghĩ, m làm cho t. Tất cả đều vì t. Ôi! nhiều quá nhỉ? Mỗi lần như vậy t lại càng thấy mình thật tệ, thật chẳng ra gì và càng thấy có lỗi vs m. T chẳng làm gì được cho m cả, chỉ suốt ngày gọi m lên than thở, trút mọi bực nhọc, giận cá chém m thôi. T tệ quá phải không? Đến giờ đây t ms biết trong m, t quan trọng đến nhường nào, tại sao lại ngốc nghếch và dại dột đến vậy? Tại sao lại như vậy vì một người như t?

Cái mà m dành cho t, ty ấy, t sắp chết ngạt trong đó rồi, sao nhiều dữ vậy? M biết cảm giác “con môt” như thế nào không?. Đó! Đó! Nhiều lúc t cũng muốn lắm , muốn chúng ta có thể tiến xa hơn, muốn chúng ta bước sang một trang mới, muốn chúng ta là gì đó của nhau, muốn m hạnh phúc, muốn m có thể nhận lại dù chỉ là một phần những gì m cho, nhưng t đã không thể làm được điều đó cho m. Đợi chờ không hẳn lúc nào cũng là hạnh phúc đâu hâm ạ! T biết m vẫn cứ ngốc nghếch ở một góc nào đó dõi theo t, lặng thầm, kiên trì không bao giờ bỏ cuộc. T bất lực lắm khi không thể khiến m dừng việc đó lại. Vậy hãy cho t thêm thời gian dù biết 4 năm không phải là ít. Hãy để t xác định xem chúng ta là gì của nhau? T không muốn thứ t mang đến cho m chỉ là một tình bạn không hơn không kém cùng với nhưng cảm giác tội lỗi cần phải bù đắp. T thực không muốn thế vì t trân trọng m, trân trọng tình cảm của m. Nếu chúng ta thực sự là của nhau thì  t nhất định sẽ “chịu mọi trách nhiệm”  khoảng thời gian t đã “hành hạ” m “tàn tạ” như bây giờ, còn nếu không….. thì……buồn nhỉ? Lúc đó, lần cuối thôi, m hãy để t ôm m thật chặt, hãy cứ khóc ngon lành cành đào như một đứa trẻ nhé! Chúng ta chắc chắn sẽ chẳng là gì của nhau nữa phải không? Sau bố, m là một người đàn ông tuyệt vời nhất. Thật đấy! M bảo t là một bài toán khó, đi tìm lời giải đau đầu lắm phải không? Còn vs t m là một bài văn, rất nhẹ nhàng sâu lắng. T thích cảm giác an toàn ở m.hi. Sẽ có một người tốt nào đó đến trong cuộc đời m,  để thay t yêu m, để giúp t vơi bớt những lỗi lầm của t. Người ấy sẽ yêu m và m hãy để tình yêu m dành cho t vào một góc nào đó, hãy toàn tâm toàn ý yêu “cô ta” nhé! Chúc cô ta hạnh phúc! hihi

Cảm ơn m, cảm ơn vì tất cả những gì m đã mang đến cho một con người vô tâm như t…. ( sắp khóc rồi lè!)

Chúng ta vẫn sẽ phải tiếp tục dằn vặt nhau trong một mối quan hệ không tên rồi phải không m?

Raine,

27/2/2014